Có hai anh lính kia ở chung đơn vị, một anh có
vợ tên A, nhà ở gần hơn, còn anh thì chưa vợ tên B, nhà ở rất xa .
Một hôm
hai anh rủ nhau đi phép nhưng chỉ tới được nhà anh A thôi, anh A thấy
bạn cũng vất vả bèn rủ anh B ở lại qua đêm sáng mai đi tiếp . Anh B
nhận lời ngay vì trời đã tối . Vì là lâu ngày mới gặp nhau nên vợ chồng
anh A muốn chơi chọi lắm, nhưng sợ anh B ngủ ở phòng bên nghe thấy,
nên làm ăn rất nhẹ nhàng . Còn anh B thì cũng buồn, nằm ngủ không được,
đã thế vì giường chiếu lâu ngày không ai nằm cho nên rệp ở trong đó
quấy rối anh . Anh trăn trở làm vợ chồng anh A nghe thấy càng nhẹ nhàng
hơn . Đến nửa đêm vì bị rệp cắn ngứa quá, anh B buột miệng “tiên sư bố
mày, không để cho ông yên giờ này mà còn chơi !” Vợ chồng anh A nghe
thấy thì giật bắn mình, và cũng giận lắm, nhưng vì nghĩ lại tình bạn
lâu năm cho nên im lặng và rủ nhau xuống đất làm ăn tiếp cho khỏi gây
tiếng động . Anh B bên này cũng suy nghĩ thôi thì trên giường có rệp,
ta đem chiếu xuống đất nằm cho yên . Nhưng anh quên rằng rệp ớ trong
chiếu . Được chốc lát, anh lại bị rệp cắn cho một cái đau điếng, lúc
này anh phải văng tục “đéo mẹ nó, xuống tới đất rồi mà vẫn còn chơi
được à !????
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét